Đánh giá ETOU AKIRA…ngày mai đã có gió của ngày mai thổi! | Tiểu Phương Quán

Chia sẻ về Etou Akira là chủ đề trong bài viết hôm nay của Tienkiem.com.vn. Theo dõi

Lần đầu tiên tôi cầm cuốn truyện Hajime is no.1! Tôi quẳng ngay nó sang một bên, lí do:

1- Nữ nhân vật chính có vấn đề

2- Nam nhân vật mà cũng thế( mới đầu tưởng là Mizuki).

3-Hình vẽ không có gì sắc sảo

Nhưng sau một tuần,khi tất cả những cuốn truyện khác đã được đọc xong.. Buồn và tôi bất đắc dĩ nghiền ngẫm Hajime is no.1…Và nghiền luôn từ đó!

Nhân vật đầu tiên được tôi yêu thích cũng như đến tận bây giờ chắc cũng không phải giới thiệu nhiều:” Etou Araki”!

Một nhân vật mà hầu như là fan của manga chắc ai cũng biết. Lần đầu tiên, nhìn thấy anh là lúc anh bước vào M2-Pro cùng với Mizuki,nếu như Hajime bị đổ vì câu nói của Mizuki thì tôi lại đổ về Araki vì kiểu cười phóng khoáng như vẫn bẽn lẽn rất thật không mang theo chút gì là giả dối…Cặp kính cận gọng đen khiến tôi tượng tượng anh chỉ ở đâu đó gần đây thôi,đang ở đâu đó rất gần bên tôi….

Và thế là tôi yêu Araki..

Tôi theo anh vào thế giới người nổi tiếng…Hồi hộp với những chuyện anh trải qua. đau đớn khi anh rơi nước mắt…

Anh rất đẹp! Vẻ đẹp của một tâm hồn ngây thơ và thánh thiện,hồn nhiên như đứa trẻ. Nhưng ai biết đâu bên trong cái dáng điệu hồn nhiên ấy là cả một tuổi thơ bất hạnh,có lẽ thế mà tâm hồn ấy mỏng manh,yếu ớt…Cái lốt trẻ con ấy không chịu bỏ anh ra đi,có lẽ vì sợ hãi cái thế giới người lớn khắc nghiệt này…

Thử đặt trường hợp của tôi vào anh,người cha bỏ đi khi mới tròn 11 tuổi,để lại đứa bé tội nghiệp với người dì kế đáng thương,bị chính người mà mình tin tưởng lợi dụng và suýt tự tử nếu không có Mizuki đến kịp. Có lẽ vì thế mà Akira yêu thương Mizuki hơn chính bản thân mình…Tám năm trời Mizuki chăm sóc cho Akira như một người anh trai mặc dù anh thua Akira một tuổi.. Có lẽ Akira có một chút gì đó yêu Mizuki,không sâu đậm nhưng cũng không hề ít ỏi…

Tôi còn nhớ cảnh Akira nhảy chân sáo ra đón Mizuki trở về sau một ngày đóng phim mệt nhọc,cái cách Mizuki nhéo mũi Akira và hỏi:

” Ở nhà có ngoan không Akira?” Khiến tôi thấy bình yên trong lòng.

Hay lúc Akira giận dữ khi nhìn thấy lũ nhóc A.A.O làm trầy mặt Mizuki,khiến cho tôi ngạc nhiên ,Akira không chỉ hiền lành mà còn có thể rất lạnh lùng nữa..

Và lúc đó,tôi thực sự mong Mzuki sẽ là bến đỗ bình yên trong đời Akira. Chỉ có Mizuki mời biết Akira muốn gì,sợ gì và khát khao những gì. Tám năm trời là khoảng thời gian không nhỏ,Mizuki từng bước dẫn Akira hòa nhập cuộc sống, để cho tâm hồn yều ớt ấy hòa nhập cuộc sống.

Khi Akira cần một người an ủi, cần một người để ôm lấy Mizuki là người đầu tiên ở bên và chạy vào để ôm lấy anh. Vì từng bị bỏ rơi, từng bị phản bội nên mắc bệnh “thèm ôm”, biểu hiện tình cảm phức tạp,luôn coi dì như mẹ nhưng lại không muốn chạm vào người ấy, sợ rằng người đó sẽ bỏ mình mà đi. Lúc đau lòng chỉ có thể nhào vào lòng Mizuki mà khóc…thế nhưng vì sao nước mắt lại không ra?

Bất hạnh đan xen lẫn nhau, nhưng ít nhất bên cạnh Akira còn có Mizuki. Và Mizuki cũng vậy, chỉ khi ở trước mặt Akira , Mizuki mới lộ ra bản tính con nít ham ăn của mình, không cần phải đội lên mặt phong thái trầm tĩnh già dặn như ở bên ngoài. Hay khi Mizuki thất tình thì người bên cạnh ai ủi luôn là Akira: ” đi uống chút gì nhé Mizuki, coi như hôm nay mình hẹn hò đến sáng”!

Akira luôn nghe lời Mizuki ở moi việc, bất kể chuyện gì chỉ cần là Mizuki thì luôn luôn đúng thậm chí cả khi liên quan đến tương lai của mình cũng chỉ một mực nghe lời Mizuki. Không hôn bạn gái vì nghĩ Mizuki sẽ giận, không ở cùng khách sạn với bạn gái vì muốn an ủi Mizuki vừa” bỏ nhà ra đi”, ngay cả tửu lượng cao cũng chỉ vì: “ nếu anh uống thấp hơn Mizuki thì Mizuki say,ai sẽ đưa về?”

Thế đấy, tất cả cũng chỉ vì Mizuki mà thôi.

Akira còn rất đáng yêu, khi đám nhóc A.A.O vì tập luyện”Chance” mà xước cả hai bàn chân,Akira đã băng cho chúng. Hành động đó không to lớn gì nhưng khiến tôi cảm nhận được vẻ bề ngoài lạnh lùng đó đang ẩn chứa một trái tim ấm áp. Hoặc khi Hajime thi rớt đại học,tất cả mọi người đều buồn rầu và cố gắng thuyết phục Hajime,thì Akira chỉ ngồi yên đọc sách và cười toe toét,chính hành động đó khiến Hajime nổi điên và “quyết định đi thi lại cho thằng cha đó biết tay” sau khi cho Akira ăn một cái tát trời giáng.

Không thể phủ nhận rằng Akira đã an ủi Hajime thành công,nhất là không chỉ một lần… Có lẽ thế mà họ hợp nhau:”một người mạnh mẽ,một người dịu dàng..Một người ngây ngô,một người thực tế”…

Tôi không thể nhịn cười trước những câu hỏi không biết trả lời thế nào của Akira, hay khi Akira thay vì nói là :

” Chuyện nhà tôi không nên làm phiền Hajime nữa”

thì anh chàng lại nói :

” Không liên quan gì đến cô” khiến Hajime nổi điên lên..

chỉ đến khi Mizuki giảng đạo cho một hồi,Akira mới ngẩn ngơ: ” ờ há! Đúng là có câu đó nữa ha”…Pó tienkiem.com.vn…Nhưng cũng vì vậy mà ta mới thấy Akira rất tuyệt vời…

Không thể nhận quà của fan hết được nên tốt nhất là không nhận của ai cả cho công bằng.

Phương châm sống: ” ngày mai đã có gió của ngày mai thổi”…Những ngày quan trọng nhất là được ở với Mizuki,người đẹp nhất cũng là Mizuki,đến người quan trọng nhất cũng là Mizuki nốt..Vì Mizuki mà hát một mình trên sân khấu,cũng vì Mizuki đòi tách nhóm mà Akira muốn tuyệt thực cho đến chết.

Akira đi đến nơi gặp Mizuki lần đầu tiên và ngồi thẫn thờ tại đó như muốn quay về quá khứ để không bao giờ phải xa Mizuki,đọc dến đây thực sự xúc động và thương Akira nhiều hơn,tình bạn của hai người cao cả như thế nên dù thích Hajime,nhưng Akira cũng nhường lại cho Mizuki…

Cuối cùng rồi thì Araki và Hajime cũng ở bên nhau nhưng chưa bao giờ Akira nói Hajime là người quan trọng hơn Mizuki,dù chỉ là nói dối. Akira thật thà như thế đó.

Đến cả lúc hẹn hò lần đầu tiên với Hajime,Akira cũng lộ nguyên hình là một chú nhóc có hình dạng người lớn. Đòi đi xích đu bằng được,trong khi Hajime mong đợi một cái hôn đến chảy máu cam thì Akira hồn nhiên đến mức đưa Hajime chạy thật nhanh về nhà và khuyên Hajime nên đi khám bệnh. Rồi quay xe về,mà không một chút đắn đo, nhưng cũng chính lúc mà không ai ngờ tới đó, Akira lại chạy ngược vào nhà Hajime và hôn cô nàng ngay trước mặt bàn dân thiên hạ…Chỉ với một lí do:

” Anh để quên một thứ.Mizuki dặn là không thể bỏ lỡ cơ hội này“….Thế rồi cười toe toét ra về .

Đó,Akira của tôi dễ thương đến ngây ngô như thế đó.

Và tôi sẽ mãi yêu Akira của tôi

đã có ai đó nói như thế này:

Etour Akira: yêu cái sự điềm tĩnh,yêu cách anh cười nhẹ nhàng, yêu sự ngây thơ đến khờ khạo, yêu một tâm hồn trong trắng, một trái tim chẳng một chút toan tính, yêu cách anh chọc giận người ta, yêu cách anh làm người ta tức muốn chết. Yêu cái cách anh đơn giản hóa mọi việc, yêu cái cách nói tỉnh như không.

Etou Akira, anh nhìn mọi thứ bằng bản chất của nó chứ không phải qua những gì nó thể hiện, qua vẻ ngoài giả tạo. Anh như bóng đêm, không ai có thể hiểu anh ẩn chứa những gì, nhưng mọi thứ với anh lại rất rõ ràng.

Cuộc sống đã dạy anh cách vượt qua nỗi đau và chấp nhận sự thật, nên anh đối diện với mọi việc một cách bình thản và ung dung, nhiều khi bình thản đến đáng sợ. Đơn giản mà sâu sắc.

Và người hoàn hảo như vậy chỉ tìm thấy trong truyện.Trong tác phẩm của WATANABE TAEKO

chấm dứt thêm một đêm tự kỉ nữa…. aizzzzzzzzzzzz! đi ngủ thôi!